Bọn cướp tiến vào từ bìa rừng, dọc đường đi là một mảnh hoang tàn, người chết khắp nơi, máu chảy đầy đất, nhà cửa ra tro. May mắn là bọn chúng còn chưa quét sạch ngôi làng mà chỉ đánh nhanh rút gọn về hướng ngôi nhà giàu nhất nơi đây.
...
Nhà trưởng làng vài tiếng trước.
Ông Long đang quây quần ăn cùng gia đình. Ông Long đã bước sang ngũ tuần, tướng tá mập mạp của những kẻ quyền cao chức trọng, hàng ria mép cá trê và chỏm râu dê càng tô đậm thêm chất “quý phái” của ông. Ngồi kế bên ông là ba bà vợ, bà lớn 48 tuổi, bà năm 23 tuổi, bà chín mới cưới 13 tuổi. Những người vợ khác do không chịu nổi tính tình khắc nghiệt và những trận đòn dã man của ông nên hoặc là chết hoặc là trốn đi rồi. Nhiều vợ là vậy nhưng ông Long thuộc loại “cơm nhiều nhai không nát”, cuộc sống tình dục của ông chỉ có thể dùng từ hời hợt mà diễn tả, lấy số lượng bù vào. Do đó mà lấy chín bà vợ, ông Long cũng chỉ có 2 mặt con trai, cậu cả Lân 18 tuổi và cậu út Quy mới 4 tuổi. Vợ cậu cả không ai biết mang về từ đâu, người ăn kẻ ở chỉ biết gọi là mợ cả. Cậu út Quy cũng có vợ được hai năm, tên là Diên 14 tuổi, mang tiếng là vợ nhưng thật ra là để làm vú em chăm sóc cậu út theo chế độ tảo hôn lúc bấy giờ. Nhà ông Long có 30 đứa ở 22 nam 8 nữ, là con cái trong những gia đình bần nông bị ông chèn ép tới mức phải gán con ở đợ, nên ông Long không phải trả một đồng tiền nào. Bỗng có đứa ở hối hả chạy vào, mặt xanh lét.
- Ông ơi, ông ơi, chết rồi!
Bốp, một cái chén ném thẳng vào mặt tên đầy tớ làm hắn ôm mặt mếu máo
- Ông ơi, chết rồi ông ơi!
- Câm ngay, trù ông chết à? Thằng kia! Ngày mai cắt cơm coi mày dám láo không.
- Ông ơi, cướp, cướp, cướp tới rồi ông ơi!
- Cướp cái gì! Thằng kia, mày nói cho rõ ràng coi!
Không đợi thằng đầy tớ nói xong, tiếng la hét huyên náo bên ngoài đã vọng vào bên tai. Ông Long bắt đầu ý thức chuyện gì xảy ra, mặt chuyển sang màu lá chuối, cơ mặt co giật, tay chân run lẩy bẩy, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển tìm đường sống. Không hổ là một thân lăn lộn chốn quan trường (dù chỉ là tầng thấp thôi), ông đã nghĩ ra cách giữ cái mạng nhỏ rồi.
- Tụi bây nghe lời tao, chút nữa tụi nó tới, không được chống cự, tụi nó muốn làm gì cũng được, ngoan ngoãn mà dâng ra hết họa may giữ được cái mạng. Còn sống rồi, tiền tài có thể cướp lại được. (Đàn bà mà mất, ông đi đoạt, gái còn đầy - ông Long nghĩ)
Chẳng bao lâu sau tiếng vó ngựa đã bao vây ngôi nhà ông Long. Bọn cướp hơn 20 tên xộc vào chỗ ông đang ngồi ăn một đám còn lại đứng bên ngoài, đao kiếm sáng lòa. Vì đây là nhà giàu nhất làng nên được “chiếu cố” đặc biệt, Hợi, thằng tướng cướp chỉ để một toán nhỏ lẻ chia nhau ra ăn mảnh trong làng mà thôi.
- Thằng chủ nhà lăn ra đây cho ông.
Ông Long ráng tỏ ra bình tĩnh, khúm núm đi tới chỗ tên tướng cướp, cười xiểm nịnh
- Dạ ông cho gọi con! Con xin dâng hết tài sản, phụ nữ cho ông hưởng dụng ạ, con chỉ xin giữ cái mạng chó của chúng con lại thôi…
- Giỏi, thằng này thông minh - Tên tướng cướp cười to khoái chí. Cướp lũ nhà giàu đúng là sướng hơn hẳn, khi thấy tình hình không ổn thì tụi nó rất biết điều.
Tên Hợi kéo ghế ngồi xuống, chỉ vào ông Long:
- Mày với mấy thằng đàn ông dẫn đàn em tao đi gom vàng lại đây. Dám giấu bọn tao, giết.
Ông Long nháy mắt ra hiệu với đám phụ nữ còn lại. Dù sao trong mắt ông đám đàn bà này coi như vứt đi rồi. Cái mạng già dù sao cũng quan trọng hơn, cha con ông Long chia nhau ra dẫn bọn cướp đi lấy tài sản mà bọn chúng bóc lột dân nghèo hàng chục năm qua.
Chẳng mấy chốc đám người ăn kẻ ở trong nhà cũng bị bọn cướp bắt hết trói gô lại. Tên Hợi vẫn ngồi trên ghế như một vị vua không ngai, chỉ vào đám phụ nữ đang run như cầy sấy:
- Mày, mày, mày qua đây, tụi bây, qua bên kia.
Đám đàn bà bị chia ra làm hai, bà chín, mợ cả, mợ út bị lôi về phía tên tướng cướp, còn bà cả, bà năm với lũ người ở thì bị kéo qua một bên. Trong ánh mắt sáng rực của lũ đàn em, tên tướng cướp ra lệnh:
- Thưởng cho tụi bây, thằng nào chơi xong thì ra ngoài canh gác thế chỗ cho mấy thằng kia vào.
Bọn đàn em hoan hô ầm lên. “Roẹt, roẹt”, chẳng mấy chốc mười người phụ nữ trong tiếng la thất thanh bị bọn cướp hung hăng lột trần như nhộng. Bản năng phụ nữ khiến vài người trong bọn họ chống cự, nhưng rất nhanh những cú đấm như trời giáng khiến những người phụ nữ đáng thương nhớ tới thân phận của mình.
Không có màn dạo đầu hay trợ hứng, những tên cướp tham lam ngoạm lấy từng tấc da thịt đang nằm dưới thân, ngực bị bóp không còn ra hình dạng gì. Cuộc sống trên đao kiếm khiến chúng như những con sói đói hung hăn cấu xé con mồi. Trên thân thể những người phụ nữ kia chẳng mấy chốc đầy vết bầm tím và dấu răng. Cũng chẳng thằng nào có chút xíu kiên nhẫn hoặc lòng nhân từ mà kích thích âm đạo “con mồi” để tiết ra chất bôi trơn, bọn chúng dùng phương pháp trực tiếp nhất là phun một bãi nước bọt vào dương vật rồi cứ thế cắm vào động thịt.
- A…
- Đau quá…
- Rát quá…
…
Tiếng gào thét, rên rỉ vang vọng khắp không gian càng thêm kích thích thú tính của bọn chúng sôi trào, những cú nhấp càng thêm thô bạo theo đúng nghĩa “vùi hoa dập liễu”. Bà cả với bà năm còn đỡ, chứ bọn người làm nào đã biết mùi đàn ông bao giờ! Lần đầu với các nàng trở thành cơn ác mộng vĩnh viễn không thể quên. Những cây dùi thép cứ đâm thọc không hề thương xót vào cơ thể các nàng. Không có chút sung sướng nào cả, chỉ có đau đớn cùng cực. Nước mắt nhạt nhòa, đầu tóc rối bời, bị quăng quật trên mặt đất khiến các nàng không còn trông ra con người nữa, mà trong mắt bọn cướp thì họ cũng chỉ là công cụ tiết dục mà thôi.
Thật ra bọn cướp không thiếu đàn bà. Những chuyến đi săn lúc nào cũng mang một mớ phụ nữ về trại, những người mà bọn chúng chơi chán hoặc quá già sẽ bị đuổi đi để khỏi tốn cơm, nên lúc nào cũng có “hàng mới”. Chỉ là việc đốt nhà, giết người, hiếp dâm đã trở thành thú vui của bọn chúng, thành thói quen không bỏ được.
- A…
Thằng trước thằng sau bắn tinh ào ào vào động thịt, máu trinh trộn với tinh dịch trào ra cửa mình bọn đầy tớ gái, đánh dấu chấm hết cho cuộc đời thiếu nữ, mở ra tương lai kinh hoàng mà cả đời các nàng đều muốn quên.
Âm đạo còn chưa kịp khép lại, cây dùi thịt khác đã lấp vào chỗ trống, cuộc hành dâm tiếp tục bắt đầu.
Nhờ có tinh dịch bôi trơn nên những lần sau đỡ rát hơn. Nhưng dưới những cú thúc liên tục từ thằng này tới thằng khác, thành âm đạo bắt đầu sưng tấy lên, đau nhức không chịu nổi, cổ tử cung như muốn thủng cả ra.
Cũng như một người ăn một đấm còn chịu được, chứ ăn 100 đấm, 1000 đấm thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Tới lượt thằng thứ 6 thì các nàng đã chẳng còn sức đâu mà rên nữa, thằng thứ 10 thì khắp nơi toàn là vết bầm tím, khó tìm được chỗ nào lành lặn, thằng thứ 15 thì âm đạo đã sưng húp cả lên, thằng thứ 20 thì âm đạo đã chảy máu nhưng không còn là máu trinh nữa, mà là máu từ cửa mình, từ cổ tử cung bị hành hạ quá đáng mà trào ra. Tới đây thì các nàng đã như miếng giẻ rách, bất tỉnh từ lâu rồi, những thằng chưa hiếp cũng chẳng buồn động tới nữa.
Thằng Hợi hiểu ý, ra lệnh:
- Thằng nào chơi rồi ở lại, chưa thì cho tụi bây đánh lẻ.
Bọn cướp ào ào hoan hô, tụi nó chờ lệnh này đã lâu rồi, nhanh chóng chia thành từng nhóm nhỏ tìm tới những ngôi nhà lân cận. Một nhóm bốn người trong số chúng sau khi chạy một hồi thì phát hiện xa xa có ngôi nhà tranh nhỏ, hai mẹ con đang chong đèn…
Nhìn bọn đàn em hiếp dâm, thằng Hợi cũng hứng gần chết. Nhưng thân là thủ lĩnh, nó phải biết bảo trì cái đầu tỉnh táo, cũng nhờ vậy mà vài lần nó đã dẫn đàn em thoát vòng nguy hiểm. Dù sao thì không phải chỗ nào cũng giống như con dê ngoan ngoãn chờ làm thịt. Nó đã để 3 con hàng ngon nhất, bao giờ về tới trại để hưởng cũng chưa muộn, không phải sao?
Chẳng mấy chốc cha con ông Long đã về, mang theo hàng đống vàng cùng với những vật có giá trị khác. Bước chân vào nhà, nhìn cảnh thê thảm của vợ (mẹ) mình, ruột gan cha con ông Long như có ai đó bóp mạnh một cái. Nhưng đối với ông Long, cái làm ông đau lòng hơn cả là tiền, ông mất bao nhiêu năm ăn chặn ăn bớt, bóc lột người nghèo mới được chừng này, vậy mà thoáng cái đã mất sạch. Không biết phải mất bao lâu mới gom góp đủ lại đây nữa!
Cậu cả thì không được vô tình như ông Long, bất chấm hiểm nguy lao vào ôm bà cả khóc lóc:
- Mẹ, mẹ ơi…!
Dưới tiếng kêu của con trai, bà cả khẽ mở hí mắt, đau đớn nhấc cánh tay lên vuốt má cậu cả. Trăm ngàn lời cũng không thể thốt ra miệng, chỉ có nước mắt chan hòa.
Đôi mắt tên Hợi chợt sáng lên, chỉ vào vợ cậu út mới 14 tuổi: “Mày, mày sẽ là đứa quyết định cả nhà mày có toàn mạng không. Giờ ra kia liếm sạch đống tinh trùng trên người mấy con nhỏ nằm dưới kia, cộng với những chỗ trên mặt đất. Làm mà không xong, tao chém đầu mày”.
Nói đoạn tên Hợi vung đao chém mạnh xuống làm cái ghế gần đó đứt ra làm đôi. Cô gái khóc thét lên vì sợ. Tội nghiệp cô gái, mới 14 tuổi đầu nào có biết gì đâu. Dưới dâm uy của tên Hợi, một hồi mợ út cũng ngoan ngoãn đi tới liếm mớ chất lỏng nhớp nháp kia. “Mày mà ói ra thì nuốt vô cho hết” - Thằng Hợi nói.
Thân thể mợ út khẽ run lên. Nàng mang danh là vợ cậu út, nhưng thằng nhóc mới 4 tuổi thì biết cái gì, nàng chỉ là bảo mẫu thôi. Đống nhớp nháp trắng đùng đục kia phát ra mùi tanh tưởi khiến nàng lợm giọng, nhưng phải cố mà le lưỡi ra liếm vào. Bọn đầy tớ gái và bà năm đã ngất xỉu từ lâu, nằm như xác chết nào có biết gì. Thằng Hợi chỉ vào hai mẹ con đang ôm nhau khóc, cười lạnh: “Mày, con chó cái, cho tới khi con kia liếm xong giọt tinh cuối cùng, mày phải làm cho con mày xuất tinh, tao đéo cần biết mày dùng cách gì, nếu làm không xong, tao giết con mày!” – “Không…!”. Hai mẹ con hoảng sợ ra mặt. Bà cả đã có tâm lý muốn chết, nhưng còn con nàng, nó phải sống. Tình mẫu tử thiêng liêng như tiếp thêm sức mạnh cho cơ thể đã yếu đến cùng cực, bà cả gian nan nhấc tay lên đưa về phía hạ bộ cậu cả.
”Đừng mẹ! Con thà chết cũng không thể để mẹ làm chuyện này!” - Cậu cả đỏ hoe cả mắt, chặn lại tay của mẹ. Bà cả đương nhiên không chống lại sức mạnh của đứa con, nàng nhìn về phía mợ út đang run rẩy nuốt từng mớ tinh dịch ghê tởm, biết thời gian không có nhiều, nàng gian nan mở miệng:
- Con trai, mẹ vốn không muốn sống nữa, nhưng vì con mẹ cắn răng chịu đựng. Nếu con cũng không để ý mạng sống của mình, mẹ liền chết trước mặt con.
Nói xong bà cả liền vùng dậy, cậu cả hoảng sợ ôm mẹ lại, nước mắt tuôn như mưa. Đàn ông vốn không dễ khóc, chỉ là chưa đủ đau lòng mà thôi.
- Mẹ, mẹ đừng chết, con… con… nghe… mẹ.
Cậu cả gian nan thốt ra những lời này. Ông cha vốn luôn khắc nghiệt với gia đình, nên đối với cậu cả, mẹ là người thân duy nhất.
Tên Hợi chợt chen vào:
- Khoan đã thằng kia, trước hết mày phải liếm sạch tinh trùng trên người mẹ mày đi, cả trong lồn nữa, nếu không thì làm sao biết mày có xuất tinh hay không?
Thân hình cậu cả run lên, nhưng vì mẹ, chàng đành cúi xuống liếm từng chút tinh dịch dính trên người mẹ mình. Bắt đầu từ gương mặt, đến tai, kéo dần xuống cổ, lưng, rồi… dù cố gắng tránh nhưng vẫn phải liếm lấy bầu ngực đầy tinh dịch của mẹ chàng. Hai bầu vú giờ đã sưng tấy, tím bầm nên khi bị mút lấy bà cả rên khe khẽ không phải vì sướng, mà vì đau.
- Con xin lỗi! -Cậu cả áy náy
- Không sao, con cứ tiếp đi. - Bà cả động viên con, nước mắt lại chảy ra.
Tên tướng cướp lại chỉ vào Ông Long:
- Mày, lại đây!
Kế tiếp hắn túm tóc mợ cả đang đứng kế bên:
- Mày hình như là con dâu thằng già kia đúng không? Có trò chơi cho mày đây, khặc khặc! Thằng kia, tuột quần xuống!
Ông Long lật đật làm theo mệnh lệnh tên tướng cướp, cái của nợ của lão vì quá sợ hãi mà đã teo lại như đứa con nít. Thằng Hợi cười khùng khục, cái lão già yếu bóng vía này, nó mà hù vài cái chắc lão đái ỉa không đều luôn quá! Đoạn, hắn nhấn đầu mợ út vào cặc của ông Long, quát:
- Ngậm nó vào!
- Không… ông làm ơn… tha cho con…
Mợ cả lắc đầu quầy quậy van xin.
- Địt, tao nói mà mày dám cãi hả?
Tên Hợi táng mấy cú trời giáng vào mặt mợ cả, chẳng mấy chống gương mặt xinh đẹp đã sưng vù lên.
- Có lẽ mày không sợ chết, nhưng tao có cách bắt mày sống không bằng chết. Tin tao đi, mày không muốn thử đâu, từ xưa tới nay cãi lời tao chưa đứa nào có kết quả tốt cả.
Dưới sự uy hiếp của tên tướng cướp, mợ cả đành run rẩy ngậm dương vật cha chồng vào miệng. Mùi hôi nồng xông lên mũi làm nàng khó chịu nhíu mày lại nhưng vẫn ráng chịu đựng.
- Sao cứ ngậm yên mãi thế, mút vào, dùng cái lưỡi của mày, *** không biết làm thế nào à? Hay là bắt tao phải dạy?
Mợ cả sợ hãi bắt đầu mút nhè nhẹ dương vật của bố chồng, ông Long được con dâu kích thích cộng với lão cũng thèm thuồng đứa con dâu này từ lâu rồi nên cái của nợ của lão bắt đầu lớn dần lên. Tên Hợi cười nham hiểm:
”Khặc khặc, coi bộ lão già mày sướng quá hả, cho mày biết, không có bữa ăn nào miễn phí đâu. Mày muốn làm gì đứa con dâu của mày thì tùy, nhưng nếu con kia - tên Hợi chỉ vào mợ út - chưa liếm sạch mớ tinh trùng mà mày dám xuất tinh, tao moi ruột mày cho chó ăn”. Cô dâu út run lên, nếu nàng nuốt mớ tinh dịch chậm chạp, cha chồng mà xuất tinh thì ông ta sẽ chết, còn nếu làm nhanh, cậu cả chưa kịp xuất tinh thì cậu cả sẽ chết. Sống chết của hai người phụ thuộc vào nàng khiến nàng không biết phải làm sao.
Ông Long nghe thế sợ đến hồn phi phách tán. Chơi con dâu đương nhiên tốt, nhưng không còn mạng thì chơi làm cái đéo gì. Cục thịt của lão vì sợ quá mà teo lại, nhưng chẳng mấy chốc dưới sự kích thích của con dâu mà nó dở trò phản chủ cương lên lần nữa. Kích thích giữa cái sướng và cái chết khiến lão rùng mình. Biết sức mình không trụ được lâu, lão nhanh chóng nghĩ kế.
Lập tức lão sáng mắt lên, nói gần như hét với mẹ con thằng con cả:- Bà ơi bà, từ xưa tới giờ tui chưa xin bà điều gì, bà làm ơn làm phước làm cho thằng con nó xuất tinh lẹ lẹ, nó mà chậm là tui chết. Con ơi con, cứu cha đi con!
Cậu cả lúc này đã liếm gần sạch cơ thể mẹ nó, chỉ chừa âm đạo ra thôi, giờ nghe cha cầu xin nó đành cắn răng.
- Mẹ ơi, con xin lỗi!
Nó cắm đầu húp “rột” một cái làm bà cả cong cả người lên, nước mắt lại trào ra. Cậu cả tiếp tục liếm mút lồn mẹ nó vì tinh dịch còn đọng trong đó rất nhiều, nó ngoạm cả lồn mẹ nó vào miệng mà mút khiến bả cả cứ trân người lên chịu đựng. Nó mút lấy mút để như đứa bé đang bú sữa vậy. Nhưng mãi một lúc mà chưa sạch được tinh trùng, nó bèn thọc cả ngón tay vào mà móc ra.
- Ưm…!
Bà cả rên khe khẽ, sau khi bị bao nhiêu thằng vùi dập, giờ lồn của bà rất nhạy cảm. Ngón tay thằng con chọc vào làm bà trợn cả mắt lên.
Cậu cả không nhìn thấy mặt mẹ mình, nó chỉ cố gắng thọc tay vào mà móc, ngoáy cho ra bằng hết những thứ dơ bẩn còn đọng lại trong lồn mẹ nó.
Một lúc sau khi mẹ nó không còn dính chút tinh dịch nào nữa, cậu cả bắt đầu lúng túng.
Nhận ra sự khó xử của con, bà mẹ thở dài. Thôi thì cái khó để mẹ gánh vậy.
- Con cởi đồ ra đi!
Bà cả vực dậy cơ thể rã rời, vuốt ve cặc của con trai, dù sao cũng đã chừng này tuổi đầu, bà có kinh nghiệm hơn nhiều những đứa gái tơ khác. Dưới bàn tay điêu luyện của bà cả, cậu nhỏ của con trai lớn dần lên trên đôi tay của nàng. Ngập ngừng một chút, bà cả khom người mút lấy dương vật con mình.
- Ưm…!
Cảm giác ấm nóng làm cậu cả hít sâu một hơi. Bà cả vừa liếm, vừa mút, một tay thì xoa xoa lấy hai hòn ngọc bên dưới. Oái oăm thay cảm giác loạn luân tội lỗi khiến cậu cả không thể cương lên hoàn toàn được, chứ đừng nói tới xuất tinh.
Nhìn sang mợ út, thấy nàng ta đã liếm sạch được 5 người rồi, nghĩa là thời gian còn lại không nhiều nữa. Bà cả càng đẩy nhanh tốc độ, nhưng dương vật thằng con cứ xìu xìu ển ển, chỉ vừa đủ chứ không cứng hoàn toàn được. Cắn răng một cái, bà cả đè ngửa con trai mình ra, xoay người ngồi lên trên người nó, một tay nắm lấy dương vật chỉ cương một nửa, một tay vạch lồn ra, mắt nhìn thẳng vào đứa con. Theo một tiếng thở dài cho số phận, bà cả ngồi xuống, dương vật thằng con đã cắm ngập vào âm đạo của người sinh ra mình.
- Ưmmm….!
- A…!
Hai người khẽ rên một tiếng. Ma sát giữa hai bộ phận sinh dục tạo nên khoái cảm tội lỗi khiến dương vật cậu cả trở nên cứng hơn. Cố nén cơn đau nơi cửa mình, bà mẹ bắt đầu nhấp nhè nhẹ rồi mạnh dần lên.
- Ư... ư... ư… aaa… aaa…!
Tiếng rên đau đớn của bà cả càng kích thích cậu con trai. Nhưng mặc cảm loạn luân khiến cậu cả còn chưa thể tập trung mà xuất tinh được.
Màn dâm dật tiếp tục diễn ra. Bên kia ông Long được nàng con dâu chăm sóc tận tình cây gậy thịt của hắn, cái đầu mợ cả nhấp nhô không ngừng, âm thanh rên rỉ của mẹ chồng càng làm cho nàng chịu không nổi.
Thời gian trôi qua, mợ út chỉ còn 2 người nữa là hoàn tất. Bên kia hai mẹ con vẫn nhấp nhô không ngừng, tiếng rên rỉ, tiếng va chạm xác thịt vang lên khắp căn phòng. Tên Long khoái chí nhìn cảnh loạn luân của hai mẹ con. Bỗng hắn xé quần mợ cả cái roẹt, cặp mông trắng hếu phơi bày ra dưới ánh đuốc khiến mợ cả kêu lên sợ hãi.
- Thằng già kia, nằm xuống! Còn mày, thấy con mẹ chồng mày không, tao muốn mày cũng làm y như vậy với cha chồng mày.
Mợ cả run lên, còn mặt ông Long trở nên xanh lét. Bắt con dâu bú liếm cặc hắn còn chịu được, chứ bắt con dâu cưỡi ngựa thì hắn chết chắc rồi, làm sao hắn chịu nổi dưới kích thích của cái lồn con dâu được chứ!
Cô con dâu vừa khóc như mưa, vừa leo lên bụng bố chồng. Bầu không khí dâm dật đã kích thích bên dưới nàng ướt nhẹp một mảng lớn. Một tay cầm cây gậy thịt của bố chồng đặt ngay trước cửa mình, không dám nhìn vào chồng, nàng khẽ lẩm nhẩm trong miệng
- Em xin lỗi!
Mợ cả ngồi thẳng xuống, dương vật bố chồng đã chui ngập vào trong lồn làm nàng bặm chặt môi để khỏi phát ra tiếng rên. Nhắm mắt lại, tưởng tượng người bên dưới là chồng mình, nàng bắt đầu nhấp nhè nhẹ rồi mạnh dần lên.
Ông Long bắt đầu thở dốc, sự đấu tranh giữa cái sướng và cái chết làm ông Long như bị tra tấn. Bên dưới lại càng không nghe lời, từng cơn sướng tràn lên não như dòng nước tích tụ dần. Ông Long biết mình đã sắp “tràn bờ đê” nhưng không biết làm sao để hãm cơn sướng đó lại. Mợ cả không ngừng nhấp nhô cơ thể, bầu ngực rung ring trước mặt ông Long nhưng ông không dám động vào, lão không dám có thêm một sự kích thích nào nữa.
Bà cả bên cạnh càng dập mạnh hơn, cơn đau ở hạ thể làm bà không ngừng rên rỉ, bà cả nắm lấy tay đứa con đặt trên ngực của mình ra sức nắn bóp. Cậu con trai nhắm mắt lại, cố tưởng tượn đang làm tình với một người nào khác nhưng dù có nhắm mắt lại thì gương mặt và tiếng rên rỉ của mẹ vẫn tràn ngập trong đầu cậu.
Mợ út đã liếm đến cơ thể bà năm, người cuối cùng. Âm thanh dâm đãng đã khiến bà năm thức tỉnh, được con dâu liếm khắp người kích thích khiến bà năm không kiềm được mà rên khe khẽ. Cho tới khi mợ út ngậm toàn bộ âm đạo bà năm mà mút, bà năm liền rên to hơn nữa.
Cậu cả vẫn chưa xuất tinh. Sống chết tới gần, bà cả đã bất chấp tất cả rồi, mặc kệ mọi thứ bà cả nhấp như bão táp, cầm tay đứa con bóp mạnh vào ngực mình, cố ý rên to để kích dâm đứa con trai, rồi nàng bỗng cúi xuống cuống lấy lưỡi con mình một cách cuồng nhiệt, âm đạo liên tục ma sát ngày một nhanh với dương vật đứa con.
Đầu óc cậu cả như nổ tung ra, một luồng điện chạy thẳng lên não rồi theo cột sống dồn vào hạ bộ, một luồng tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào tử cung người đã sinh ra mình. Bà cả cũng thở hổn hển nằm sấp ôm lấy đứa con trai, dương vật đứa con tuột ra ngoài, tinh dịch trắng đục theo đó mà trào ra.
Bên kia mợ út cũng đã liếm sạch bà năm, ông Long thấy vậy mừng rỡ, đưa tay bóp vú con dâu, bên dưới lại chủ động dập vào lồn con dâu mạnh hơn nữa, được vài cái ông Long trân người bắn toàn bộ tinh dịch vào cô con dâu đầy thỏa mãn.
Tên Hợi cười khùng khục, đã thẳng vào ngực mợ út làm nàng hét lên một tiếng, phải nửa phút sau mới thở được bình thường: “Mày đã làm xong đâu, ai cho mày ngừng!” - Vừa nói hắn vừa chỉ vào bà cả. Câu nói của y như sét đánh ngang tai tất cả người nhà ông Long. Mặt ông Long chuyển sang trắng bệch. “Làm… làm ơn…!”
Tên Hợi cười khằng khặc, không một chút thương xót cầm đao chọc thẳng vào bụng ông Long rồi kéo mạnh xuống. Từ bụng ông Long trở xuống bị chia làm hai nửa, ruột gan theo đó mà chảy ra, ông Long trợn tròn mắt trong cơn hấp hối. Tên tướng cướp không một chút nhân từ, vung đao lên chém thẳng xuống đầu mợ út: “Tao nói rồi, làm không xong, chết!”.- “Không!!!”. Mợ út hét lên kinh hoảng. Lưỡi đao nhuốm máu chém thẳng xuống đỉnh đầu nàng.
Bỗng nhiên tất cả mọi thứ đều dừng lại. Lưỡi đao vừa chạm vào tóc mợ út, tên Hợi vẫn giữ nụ cười tàn ác, ông Long mắt trợn tròn lên, hai mẹ con cậu cả vẫn ôm nhau nằm đó. Chỉ là tất cả đều dừng lại một cách thần kỳ.
Tùng chầm chậm bước vào nhà ông trưởng làng, cây đao trên tay hắn dính đầy máu, đôi tay đã run lên bần bật. Trên đường đi nó đã giết khá nhiều tên cướp rồi. Nó không biết hiện tượng “dừng thời gian” kỳ lạ này kéo dài trong bao lâu nên nó không dám chậm trễ. Nó đã gặp nhiều ngôi nhà cháy rụi, phụ nữ thì bị hãm hiếp, nhiều người mà nó quen biết trở thành cái xác không hồn, tử trạng vô cùng thê thảm, máu chảy thành sông
“Quá đông” - Tùng thầm nghĩ, bọn cướp bu đông nghịt cả ngoài sân lẫn trong nhà. Trên đường đi nó đã giết rất nhiều nên cặp mắt trở nên lạnh băng, tăng thêm vài phần sát khí. Giơ đao lên, không có cảnh máu huyết tung bay, chỉ có ánh đao chớp lóa hoặc là đâm, hoặc là chặt. Chẳng mấy chốc dù lũ cướp vẫn còn sinh mạng, nhưng chỉ cần thời gian dừng lại này biến mất thì tính mạng bọn chúng cũng biến mất theo.
Tiến vào ngôi nhà rộng lớn của lão trưởng làng, cảnh tượng vừa ghê rợn vừa dâm dật đập vào mắt nó. Đám gia đinh bị trói gô một chỗ, một người đàn ông trần truồng bị mổ bụng, đám phụ nữ thì bị lột sạch trơn nằm la liệt dưới mặt đất, da thịt dưới ánh lửa bập bùng làm cổ họng một thằng trai tân như Tùng trở nên khô khốc. Bên kia là cô gái duy nhất vẫn còn mặc đồ, nhưng sống chết chỉ cách trong gang tấc, lưỡi đao đã chạm vào đỉnh đầu. Cũng may là thời gian không hiểu vì sao dừng lại, nếu không thì cô gái kia chết chắc rồi.
Kéo cô gái sang một bên, rồi thằng Tùng tiếp tục công việc của nó: thanh lọc đám thú đội lốt người này. Không biết bao người đã chết vì bọn chúng, bao nhiêu ngôi nhà tan nát. Nó không muốn nghĩ nhiều, coi như thay trời hành đạo đi. Thằng Tùng vốn không phải kẻ thiện lương, nó làm tất cả chỉ cốt bảo vệ chính mình mà thôi.
…
Sau khi nguy hiểm đã loại trừ, cảm giác kích thích từ việc giết người khiến tinh thần nó trở nên căng thẳng, nó cần làm một cái gì đó để phát tiết những bức bối trong người.
Nhìn những thân thể trần truồng kia, bản năng giới tính hấp dẫn thằng Tùng bước tới. Khi ở gần hơn, nhìn thấy những vết bầm thê thảm trên người họ, nó lại cảm thấy bất nhẫn. Dù sao nó vẫn còn là trai tân, đầu óc vẫn “trong sáng”. Ít nhất nó không muốn hành hạ thêm những cơ thể đã bầm dập như thế này.
Nhìn sang mợ cả, nó bị hấp dẫn bởi người phụ nữ trạc tuổi mình. Hơn hết cơ thể nàng hoàn toàn trần trụi khiến nó có cơ hội nhìn rõ từng tấc da thịt trên người nàng.
- Đẹp quá!
Giờ nó chỉ như con ếch ngồi đáy giếng thôi, đây là người phụ nữ khỏa thân (không có dấu vết hành hạ nào) đầu tiên mà nó thấy, nên trong mắt nó thì đây là người đẹp nhất. Đưa tay khẽ vuốt lấy gương mặt còn đang hoảng sợ của mợ cả, rồi lần xuống bầu ngực vương cao đầy kiêu hãnh kia. Cảm giác mềm mịn truyền vào đôi tay nó làm nó sướng không từ ngữ nào có thể hình dung được. Lần đầu tiên chạm tay vào cơ thể trần trụi của một người đàn bà làm cho đầu óc nó mê muội đi. Đôi tay nó khám phá từng tấc da thịt người phụ nữ, nó xoa bóp bầu ngực mềm mại kia thành những hình thù khác nhau, núm vú đỏ sậm như tô điểm thêm cho hai ngọn núi càng thêm hoàn mỹ. Đè ngửa mợ cả ra, một tay nó vuốt xuống bụng và đùi người đẹp, nó đưa mặt vào giữa hai bầu vú như để thưởng thức lấy mùi hương da thịt lần đầu tiên trong đời. Nó rê mặt dần xuống phía dưới, hai tay kéo chân mợ cả ra. Đập vào mắt nó là một hang động ẩm ướt với những chùm lông lúng phún mọc bên trên. Lần đầu tiên được nhìn thấy nơi khác nhau giữa đàn ông và đàn bà, dương vật nó đã cương lên hết cỡ. Theo bản năng một người đàn ông, nó nhanh chóng cởi sạch đồ ra rồi đẩy dương vật ngập hẳn vào trong cái động thịt ẩm ướt đó. Tinh dịch còn sót lại trong âm đạo mợ cả giúp dương vật nó vui vô dễ dàng. Cảm giác ma sát toàn bộ dương vật khiến lần đầu tiên biết mùi đàn bà như nó không thể kìm chế được, chỉ nhấp được vài cái là nó đã bắn tinh xối xả vào cái *** xinh đẹp kia. Nó nhắm mắt lại tận hưởng giây phút khoái cảm dâng trào đó, ôm lấy người phụ nữ đầu tiên trong đời mình, bao nhiêu căng thẳng như cơn lũ theo dòng tinh dịch mà bị cuốn trôi sạch. Chẳng mấy chốc cơn mệt mỏi kéo đến, cộng với dư âm cuộc làm tình chóng vánh khiến nó ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Lúc Tùng tỉnh dậy, xung quanh vẫn là một màn im ắng. Bây giờ đã không còn khái niệm gì về thời gian nữa, nó cảm thấy đói bụng, thế là nó lần mò kiếm chút gì đó để ăn. Cũng may bây giờ là giờ cơm nên không mấy khó khăn đã kiếm được một chút ít lót vào bụng.
Cơm no rượu say, với một người vừa nếm mùi trái cấm như nó thì tình dục chẳng khác gì thuốc phiện. Chẳng mấy chốc thằng nhỏ lại ngóc đầu lên đòi hỏi, thằng Tùng tiếp tục tìm kiếm mục tiêu mới của mình.
Con mồi kế tiếp của nó là mợ út-người duy nhất còn mặc quần áo. Mợ út được cưới về chỉ để làm vú em và đầy tớ miễn phí cho gia đình ông Long mà thôi, nên nhan sắc chỉ ở mức trung bình.
Nhẹ nhàng cởi từng mảnh vải, chẳng mấy chốc một thân thể còn chưa phát dục đầy đủ hiện ra trước mắt thằng Tùng. Nó đưa tay xoa nắn khắp cơ thể nhỏ bé ấy. Từng ngón tay ôm trọn vẹn bầu ngực trắng trẻo. “Nhỏ quá” thằng Tùng thầm nghĩ, so với mợ cả đã phát triển đầy đủ, hiển nhiên ngực mợ út nhỏ hơn rất nhiều, nhưng bù lại hai hạt đào tiên lại hồng hào và nhỏ nhắn.
Tùng ôm lấy thân thể nhỏ bé kia, hít thật sâu hương vị trinh nguyên nhẹ nhàng mà quyến rũ. No hôn lên ngực, theo bản năng nó ngậm lấy và mút như lần đầu bú sữa mẹ. Một tay bắt đầu lần xuống cặp mông nhỏ nhắn.
Một lúc sau nó khẽ tách rộng hai chân mợ út ra, ngẩn người nhìn vào lồn một đứa con gái mới lớn. Lồn của mợ út chỉ lưa thưa vào sợi lông mao, hai mép thịt đỏ hồng khép kín che lấp cửa vào hang động. Hai tay kéo rộng đầu gối mợ út sang hai bên, Tùng đưa dương vật đã căng cứng vào động thịt còn trinh nguyên của mợ út. Nó lấy thế rồi đẩy mạnh, dương vật chui ngập vào đến tận cán. Khoái cám truyền lại làm cho nó phải nhắm mắt hít nhẹ một hơi. Âm đạo mợ út chật hẹp, lại không được mơn trớn, nên ma sát với dương vật Tùng càng thêm mãnh liệt. Cũng may đã xuất tinh một lần nên nó không mau chóng đầu hàng đến như vậy, tiếp tục không ngừng thâm nhập vào bên trong, đôi tay không rảnh rỗi xoa bóp hai chiếc bánh bao trắng nhỏ thành muôn hình vạn trạng.
Chỉ mởi biết tới tình dục nên nó làm gì hiểu tới những tư thế mới lạ, miệt mài trên cơ thể mợ út một lúc lâu, theo tiếng gầm nhẹ, toàn bộ tinh hoa bắn xối xả vào trong chiếc lồn vừa giã biệt đời trinh trắng ấy. Một dòng tinh dịch trắng đục chảy ra, mang theo một chút màu hồng nhạt, mang theo luôn cả đời một người con gái.
Thằng Tùng ôm mợ út tận hưởng một chút dư âm sau cuộc làm tình, rồi đứng dậy. Sung sướng qua đi, nó bắt đầu sợ. Nó sợ sẽ kẹt mãi ở thế giới tĩnh lặng đến chết chóc này. Nó thẫn thờ suy nghĩ một lúc lâu. Nếu cái thứ quái quỷ này không chấm dứt, nó sẽ phải làm gì? Cái tự do trong cô độc này có phải là cái nó muốn? Nhưng dù không muốn thì nó có năng lực làm gì khác sao?
Việc tất cả mọi thứ đều dừng lại ngoại trừ chính nó, cho thấy việc này và nó có liên quan, nhưng liên quan như thế nào thì nó không biết được.
Ở mãi một chỗ cũng không có ý nghĩa gì, Tùng đứng dậy và lựa đại một hướng mà đi trong vô thức.
---
Không biết đã bao lâu rồi, nó không thể dựa vào đâu để biết được. Nhưng có một điều chắc chắn là dường như thời gian đối với nó đang chảy nhanh với tốc độ kinh hồn. Nó có thể cảm nhận được cơ thể đang lớn lên nhanh chóng, ước chừng một ngày bằng một năm, việc này còn có một ý nghĩa khác, là nó nhanh chóng già đi. Cứ như vậy chẳng phải chỉ hơn 2 tháng sau là nó sẽ chết hay sao?
Sự bất lực trước cái chết làm hàng loạt ý nghĩ điên cuồng sinh ra trong đầu nó.
Đối mặt với cái chết, mỗi người đều có quyết định của chính mình. Đối với Tùng, nó quyết định buông xuôi theo bản năng dục vọng
Ngôi làng nơi Tùng ở đã thoát khỏi nạn cướp, nhưng lại rơi vào trường tai nạn đáng sợ không kém. Không một thiếu nữ nào trong làng thoát khỏi số phận bị Tùng trong cơn điên cuồng cưỡng hiếp. Ngoài ăn và ngủ, suốt thời gian còn lại Tùng miệt mài trên những cơ thể phụ nữ mà nó tìm được. Nó thưởng thức hết từng loại da thịt hoặc là đàn hồi, hoặc mềm mại, hoặc thô ráp, hoặc mịn màng. Nó say mê làm tình với phụ nữ đủ mọi lứa tuổi và nhan sắc. Nó như tên điên không còn biết suy nghĩ gì nữa, trong đầu nó chỉ nghĩ tới làm tình, miễn là còn sức. Phụ nữ trong mắt nó giờ đây chỉ là công cụ phát tiết dục vọng. Nó muốn dùng cái thú vui tạm bợ ấy để quên đi sự thật mà nó phải đón nhận: Nó sắp chết.
Nhưng buổi tiệc nào rồi cũng sẽ tàn. Đến một ngày nó không còn sức để nện nữa. Thời gian dừng lại làm nó lão hóa quá nhanh. Đầu nó đã bạc trắng, mắt đã mờ dần, tay chân không còn theo ý muốn của nó nữa.
“Mình sắp chết rồi sao?” - nó nghĩ. Sau quãng thời gian điên cuồng, sự tỉnh táo dần trở về trong tâm hồn của nó. Do làm tình quá độ, giờ nó trông chẳng khác gì một lão già gần đất xa trời. Trước khi chết, nó muốn về nhà, nhìn mặt mẹ nó lần cuối.
Đường về nhà đi ngang nhà lão trưởng làng. Đây là nơi mà lần đầu tiên nó biết mùi phụ nữ. Tay chống gậy, nó run rẩy bước vào bên trong. Vẫn khung cảnh quen thuộc hôm nào. Nó đã dần quen với sự im lặng đáng sợ vây quanh nó. Nhưng tận sâu thẳm trong lòng nó không muốn chết.
Đôi bàn tay nhăn nheo của nó khẽ chạm vào gương mặt của mợ út, sự xúc chạm da thịt khi đã trở nên tỉnh táo khiến nó run rẩy. Mặc dù với thân thể người già, nhưng nó vẫn còn sống ngắn lắm, nó vẫn chưa tận hưởng được cuộc đời. Bắt nó phải chết như vậy, thật không cam tâm. Ngay khoảnh khắc ấy, ngọn lửa cầu sinh nhen nhóm trong lòng nó bùng cháy mãnh liệt. Đắm chìm trong ham muốn sống mạnh mẽ, nó nhắm mắt lại, cảm nhận cơ thể, thằng Tùng dần cảm thấy bản thân như miếng bọt biển khô cạn điên cuồng hút lấy nước xung quanh. Từ bàn tay nó truyền lại cảm giác dễ chịu, như người sắp chết khát uống được một ngụm nước trong lành. Tuy chưa đủ để thoát chết, nhưng cảm giác tuyệt vời làm cho tất cả lỗ chân lông nó như đang run rẩy.
“Hả?” Thằng Tùng giật mình phát hiện thứ tuyệt vời mà nó “hút” vào cơ thể đã hết sạch rồi. Luyến tiếc mở mắt ra, một cái xác bà già chết khô đập vào mắt khiến nó hét lên kinh hãi.
“Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao bà già này xuất hiện ở đây? Còn cô gái kia đâu? Không đúng! Là cô gái kia đã biến thành bà già.”
Nhìn lại cơ thể, nó giật mình phát hiện các nếp nhăn trên da đã gần như biến mất, đôi mắt cũng tinh tường trở lại, sức khỏe cũng tốt hơn, chẳng khác nào người đàn ông chỉ mới bước qua tuổi trung niên.
Một suy nghĩ kinh khủng hiện ra trong đầu nó. Chẳng lẽ trong lúc vô ý nó đã hút sạch tuổi xuân của mợ út hay sao?
Để kiểm chứng, nó bước lại gần một tên cướp, khẽ chạm vào hắn, hồi tưởng lại cảm giác vừa rồi. Nó lại cảm thấy mình như miếng bọt biển đang điên cuồng hút nước. Cảm giác tuyệt vời lại đến với nó, còn tên cướp già đi một cách nhanh chóng, trong khi Tùng mỗi lúc lại trẻ hơn. Phát hiện này làm nó kích động không thôi. Ít nhất nó không phải chết vì già nữa.
Tùng nhanh chóng chuyển qua những tên cướp tiếp theo, hút lấy thời gian sống của chúng.
“Hừm, còn thiếu một chút nữa”
Thằng Tùng giờ đã trẻ lại như khi 17 tuổi, nhưng nó vẫn cảm giác chưa đủ. Lạ một điều là dù có tiếp tục hấp thu thi nó vẫn không trẻ hơn nữa. Nó có cảm giác chỉ vài người nữa thôi là bão hòa rồi.
“Ầm ầm ầm…”
Sau khi hút đến tên thứ 28, nó chợp cảm thấy có thứ gì đó vỡ vụn trong cơ thể, giống như một người vốn quen bị nhốt trong căn phòng kín bỗng nhiên được thoát ra bên ngoài. Giờ đây nó không nhìn thấy bằng mắt nữa, mà là cảm nhận.
Thời gian, đây chính là thời gian.
Nó nhận ra thời gian như một đại dương mênh mông luôn luôn chuyển động, mà tất cả các loại vật chất khác, kể cả sinh vật, đều là những con cá trong đại dương, chịu sự nuôi lớn, và điều khiển. Duy chỉ có thằng Tùng là khác với họ, nó không phải là con cá, nó là một phần đại dương thu nhỏ, hoàn toàn độc lập, nhưng như một đứa con cưng được nuông chiều, nó có thể mượn một phần sức mạnh của đại dương to lớn kia.
Hóa ra bấy lâu nay chính nó vô tình làm ngưng đọng toàn bộ thời gian, mà cái giá phải trả là quỹ thời gian của chính nó. Giờ đây sau khi đã hấp thu đủ nhiều, nó có thể dễ dàng điều khiển thời gian tiếp tục như bình thường hoặc dừng lại. Không những thế, khi năng lượng thời gian của nó phủ tới “ai”, thì kẻ đó hoàn toàn bị nó điều khiển, rút sạch thời gian hoặc ban cho sinh mạng, đều do nó quyết định. hấp thu càng nhiều, phạm vi ảnh hưởng càng lớn.
Không những thế, nó cảm giác bản thân như cái động không đáy, có thể hấp thu không giới hạn, hoặc có lẽ còn rất xa mới đạt tới cực đại của mình.
May mắn thay, thời gian dừng lại nên sinh mạng bọn cướp không mất đi, nhờ vậy nó dễ dàng hấp thu tinh hoa của chúng.
Tùng đi đến bên mợ út, trả lại tuổi xuân cho nàng, tiếp theo nó tiếp tục “hỏi thăm” tất cả những tên cướp còn lại trong làng. Những người phụ nữ bị nó hãm hiếp cũng nhờ thời gian đảo ngược mà phục hồi sự trinh trắng (mặc dù xét theo một khía cạnh nào đó, cũng đã bị thằng Tùng nện cho tơi bời rồi).
Sau khi hấp thu sạch bọn cướp, đại dương thời gian của nó đã lớn tới mức bao phủ phạm vi 10m. Nếu muốn, nó hoàn toàn có thể hút sạch sinh mạng trên trái đất này, nhưng nó còn chưa phải là ác quỷ, nó hiểu giới hạn của chính mình.
“Hừm, cũng nên để mọi thứ trở lại bình thường rồi.”
Trong lòng khẽ động, đại dương thời gian vĩ đại tiếp tục vận hành.
Ngay lập tức, người dân trong làng chứng kiến một màn mà cả đời họ không thể nào quên: bọn cướp bỗng nhiên biến thành những cụ già cả trăm tuổi, hoặc là bị chặt đầu, hoặc bị cắt cổ, hoặc đâm thủng bụng mà chết. Giây phút bàng hoàng qua đi, người dân reo hò vì thoát khỏi trường tai nạn. Họ lập tức quỳ xuống dập đầu, bằng nhiều kiểu cách khác nhau lạy tạ vị thần đã ra tay cứu họ.
“Vị thần” mà họ lạy tạ đó, giờ đang ôm mẹ của mình, những giọt nước mắt mà sau khi trải qua lằn ranh sinh tử, họ lại càng quý trọng tình cảm gia đình.
Tùng ngập ngừng hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, cha con đâu? Sao từ trước tới nay con chưa từng nghe mẹ nhắc tới?
Sau khi trải qua những việc không tưởng như thế, Tùng vô cùng băn khoăn về thân thế của mình. Tại sao nó không giống những “người” khác? Nó có phải là “con người” hay không? Vì sao nó xuất hiện trên thế gian này? Ba nó là ai?
Mẹ Tùng suy nghĩ hồi lâu, rồi nhẹ nhàng nói:
- Mẹ cứ nghĩ là mẹ chết rồi, lúc đó điều mẹ nuối tiếc nhất là còn chưa nói cho con sự thật. Không ngờ mẹ vẫn còn sống. Có lẽ cũng đã đến lúc phải cho con biết rồi.
http://thiendia.com/diendan/threads/su-gia-thoi-gian.1009398/page-3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét